Mình xin được phép kể lại câu chuyện mà mình đọc cách đây đã lâu!

Nhà chị ở một con phố nhỏ, phố bao quanh khu chợ lớn, ngày xưa gọi là phố Hàng Gà thuộc tỉnh lẻ ở miền Bắc. Nếu so sánh với 3 mạn quanh chợ còn lại thì mạn nhà chị là phố nhỏ nhất và bé nhất (Khu chợ này ngày xưa ông nội chị kể là nơi thực dân Pháp chiếm đóng và quản lý).

Nhà chị có 2 gian, gian to bố mẹ và chị ở còn gian nhỏ thì bà nội và chị gái chị ở (chị gái chị bám bà nội từ khi cai sữa). Khoảng những năm 2001, khi chị vào lớp 1 thì bắt đầu nhạn thức được những thứ gì đang xảy ra một cách khá mơ hồ. Chị đã cảm nhận thấy cái ngõ nhỏ trong con phố nhỏ nơi chị ở rất lạnh lẽo và thường hay xảy ra nhiều chuyện ồn ào mỗi ngày.

Lớn thêm được đến lớp 3 thì mọi chuyện bắt đầu kinh dị dần. Bác hàng xóm ở đối diện nhà chị đột ngột chuyển nhà sang con phố khác. Bác cực kỳ tốt bụng và chơi thân với nhà chị, trước khi chuyển đi bác còn kịp nhắn nhủ với cả nhà chị là “nhà bác ấy có ma!”

GIA ĐÌNH ĐẦU TIÊN

Gia đình bác hàng xóm ngày xưa có 3 người chứ chưa đông như bây giờ, 2 bác và 1 anh con trai sống trong căn nhà khoảng chừng 35m2. Cái ban công nhà bác ấy thì sát sịt nhà chị, kiểu đối diện chứ không phải sát vách, nhưng nếu muốn qua thì cũng bước cái là qua.

Vâng! Cái thứ mà làm cả gia đình bác ấy phải chuyển nhà đi rất vội nó lại ở ngay ban công ấy. Nó sát cạnh nhà chị.

Đó là một cô gái mặc đồ trắng toát, tóc dài đen che kín mặt, tay cầm cái lược chải tóc, cằm thì có máu chảy xuống… cứ thế chải tóc ở ban công. Bác ấy kể lúc thấy thế sợ lắm, trùm chăn kín mít. Tưởng chừng cô ta sẽ ở yên đó nhưng không! Khi bác ấy bỏ chăn ra ngó thì cô ta dường như đã biết sự hiện diện của cổ va phải ánh mắt của bác hàng xóm… Cô ta đã lết đến dưới chân giường nhìn chằm chằm từ bao giờ. Thế là tối đó bác sợ quá ngất lịm đi tới sáng.

Sáng hôm sau dậy, bác hoàn toàn tiều tụy, tới mức không thể ăn sáng nổi. Vì sợ quá mà không thể chậm trễ hơn… bác tức tốc gọi người vào chuyển hết đồ sang nhà khác ngay trong ngày. Càng nhanh càng tốt.

Căn nhà ấy được rao bán nhưng không ai mua. Trong quãng thời gian này thì chị nhớ là không có chuyện gì, vì thực sự lúc ấy chị học cấp 1 và chị cũng chứ được nghe kể nên chị chỉ kể diễn biến mà chị thấy. Và ngôi nhà cứ được để không như thế, bẵng đi tận 2 năm mới có một gia đình mua và chuyển vào ở.

Gia đình mới mua căn nhà ấy là hai vợ chồng cực kì bẩn tính, chồng thì lầm lì xấc xược, người vợ thì trộm cắp vặt. Đến cả hội trẻ con bọn chị đá bóng trong ngõ, bà ấy mà vớ được bóng thì bà ấy rạch nát bét ra.

Ngõ nhà chị có rất nhiều đàn ông trai tráng, số lượng áp đảo lên tới 75% trong khi cả ngõ chỉ vẻn vẹn 7 hộ dân. Nhưng ngay sau khi cô gái ngồi chải tóc trên ban công cạnh nhà chị xuất hiện thì những người đàn ông trong các nhà thường xuyên gặp rủi ro kinh khủng.

Vẫn căn nhà ấy… chỉ có 2 tầng chút xíu trong không gian 35m2, nhưng tên chồng thì dần thường xuyên ốm nặng, rồi ngã gãy cả chân đến què quặt. Bà vợ bán hàng ăn thì lụn bại trông thấy, người con trai thì tai nạn ngoài quốc lộ lòi cả óc, còn người con gái thì cả năm mới về thăm nhà xong cũng không dám về nữa.

GIA ĐÌNH THỨ HAI

Gia đình này ở sát vách nhà chị bên trái (căn nhà ma là trước mặt và bên phải vẫn là 1 gian nhà khác của nhà chị)

Ông chủ nhà là một người phải nói là rất khỏe, cứ 4h sáng là ông ấy làm lòng và chở ra chợ bán với vợ. Vì chở cả lòng, cả vợ ra chợ bán trên con xe đạp không phanh (ông toàn dùng chân để phanh) nên chân ông này cứ to như 2 cái phích, giọng sang sảng làm còi. Mỗi khi nói là nửa con phố biết ông ấy tới.

Ấy thế mà đùng cái đang ăn cơm tối thì ông ấy lăn đùng ra chết.

Mẹ của ông ấy thương con quá tới mức hóa điên hóa rồ. Đêm nào bà cũng mở cửa ban công tầng 2 ra chửi rất to, bà cứ hét lên:

-          Chúng mày đừng hòng cướp được tài sản nhà tao…

Tối nào cũng thế, mà không có ai ở đó để bà chửi cả, bà cứ chửi ra ban công xuống cái mặt ngõ tối om, hướng về cái căn nhà mà chị kể… Ai nhìn cũng thấy thương, không những thương mà còn sợ.

Một thời gian ngắn sau bà cụ cũng đi, bà chết không rõ nguyên nhân, ngay trong đêm.

GIA ĐÌNH THỨ 3 (Gia đình có 5 người con 4 nam 1 nữ)

Ấn tượng từ khi còn mẫu giáo của chị với các anh chị ấy đều là những người rất tốt và có học, rồi chuyện không hay cũng tới…

Lần lượt từng người một trong bốn anh em trai của nhà đó qua đời. Họ toàn chết bởi tai nạn giao thông, mất do an toàn lao động. Chết đột ngột và nhanh chóng. Duy nhất chỉ còn đúng 1 anh là chưa chết vì hiện anh ấy … đang trong tù (chị khẳng định là nhà họ không phải là người xấu), lý do ở tù thì bố anh ấy nhất quyết không kể, hay là để tránh điều gì đó thì chị cũng không biết. Còn một chị con gái thì lại chả có vấn đề gì.

GIA ĐÌNH THỨ 4

Nhà bác này lúc trước rất tốt bụng, có hai đứa con 1 trai 1 gái, ngoan ngoãn hiền lành nhưng mọi chuyện lại thay đổi khó ngờ khi các con bác ấy lớn lên.

Người con trai thì nghiện ngập điên loạn, toàn chơi với lũ du côn rồi đến 1 ngày… khi chị đang chơi bắn bi ở ngõ (năm 2007) thì thấy ông con trai chạy thục mạng với cơ thể đầy máu, sau lưng là 2 thằng cầm phóng lợn đuổi theo. Kết cục thế nào chắc ai cũng biết, anh ấy chết nhưng không phải một cách bình thường, anh ấy bị chúng nó bắt đi cả tuần trời, truy tìm thì cuối cùng bị vứt xác ngoài quốc lộ cho xe công cán nát bét.

Vì chán nản mà bác ấy sinh ra nghiện rượu, đánh đập cô con gái nhỏ không tiếc tay (dù con bé chỉ sinh năm 2000). Tối đến ông ấy say đánh con bé như con vật, nhốt trong nhà không cho ra chơi với hội trẻ con bọn chị (có hôm nó ngồi bệt nền nhà nó ngó ra ngoài xem bọn chị mà buồn lắm).

Các bác có thấy điều gì chung ở trong con ngõ nhà chị không?

Đó chính là “Tất cả người chết đều là đàn ông trai tráng” (không hề có phụ nữ hay trẻ con)

Ai nấy trong ngõ đều có tâm lý sợ hãi chung nhưng lại kệ. Cứ thế thời gian qua đi không có người chết thêm… Đến năm 2008, chị rời quê theo bố mẹ vào Nam sinh sống, một phần tâm lý cũng muốn tránh cái ngõ ấy ra để sống yên tâm. Ngoài này, còn bà nội chị sống trong gian nhà nhỏ trong ngõ ấy.

Năm 2013, chị học xong 12 và cả nhà lại ra Bắc, lúc này thì nhà chị chỉ còn lại một gian nhà thay vì 2 căn như trước (chỉ còn cái căn nhỏ mà có ban công giáp với căn nhà ma).

Và tránh sao được, lúc này đến phần nhà chị!

To be continue….