Gia đình thứ năm: Nhà chị

Năm đó, chị 18 tuổi, những chuyện ly kỳ trong ký ức hồi bé của chị nó đang chuẩn bị đến với chính chị. Đợt này ra Bắc không hiểu ai xui hay sao mà chị cứ nhất quyết về quê cũ học và sinh sống, bố mẹ thì ở HN.

Gian của bà nội chị lại chỉ có hai tầng, tầng một và bà nội ngủ, tầng hai thì là bàn thờ và có một cái giường nhỏ (chị được xếp ngủ trên ấy một mình). Đây chính là cái tầng 2 có ban công giáp với ban công căn nhà có con ma nữ.

Thời gian đầu, chị ngủ một mình trên phòng có gian thờ ấy chưa quen, với lại nói thật là cũng sợ nên chị không ngủ được.

Chị nhớ có một hôm nằm xem phim trên điện thoại tới 2h sáng thì thiếp đi lúc nào không biết, xong lúc ấy cũng chả biết đang mơ hay đang ngủ, chị thấy có cái bóng đen tóc dài, cứ đứng lù lù dưới chân giường nhìn về phía chị. Chị sợ quá mà không làm gì được, cứ cố gắng cử động để chạy nhưng không biết phải bị bóng đè không… mà cả người cứng đơ ra, chị sợ quá cuối cùng cố bấm tay các thứ, may cũng cử động được nhưng lúc nhào dậy thì không thấy ai hay cái gì nữa.

Mà lúc đó chị gặp một hiện tượng lạ, cái tay phải của chj nó y hệt như kiểu bị liệt hay đứt cơ ấy, nó cứ lủng lẳng hẳn 100%. Chị có gồng thế nào cũng không sao hoạt động được cánh tay phải, cứ vã mồ hôi từng hột trong cái gian thờ ấy. Mãi mấy phút sau nhìn vào gương trong phòng thì không biết sao cái gương ấy, nó lại vừa đúng chiếu vào cái góc sang ban công đối diện.

Vâng, đúng chính xác như vậy! Chị thấy cái cửa gỗ dày nhà chị nó bị rơi ra một miếng vuông đét, như là có người cầm máy cắt mà cắt ấy… Và khoảng trống ấy lại vừa in bằng một khuôn mặt người để nhìn vào…

Chị thắc mắc, chẳng lẽ có ai hay thứ gì cố tình làm thế để nhìn vào trong nhà chị khi chị đang ngủ??? Lúc đó thì chị chạy vội xuống nhà với bà nội, trong cơn hoảng loạn sợ sệt – cánh tay phải của chị nó lại hoạt động bình thường.

Sau đó, chị kể lại chuyện này với mẹ và chị… mọi người nghĩ thế nào khi chị kể với họ?

Đáp án là họ tin luôn!

Rồi mẹ chị kể cho chị biết. Từ ngày mẹ chị làm dâu về đây ở với bố chị và bà nội, thì mẹ chị đã gặp chuyện đáng sợ nên mẹ không bao giờ dám đi một mình lên cái gian thờ đấy cả. Ngày ấy, mẹ chị mới về thì kiểu con dâu nên chăm chút mẹ chồng ấy, nhưng cứ tới tối mà đi qua gian nhà của bà nội là y như rằng mẹ chị nghe thấy tiếng “cây kéo” rơi lạch cạch rất to trên gian thờ, mà lên thì không hề thấy ai và cũng không hề có “cây kéo” nào cả.

Mẹ chị đâm ra sợ, vì mẹ yếu bóng vía lắm, hễ lên gian thờ là phải gọi chị hoặc bố đi cùng, hồi bé chị thấy mẹ gọi là cứ đi thôi chứ cũng không biết gì.

Chị của chị cũng kể, hồi nhỏ có đêm ôm bà nội ngủ, nằm mơ thấy một mụ đầu tóc rũ rượi cầm “cây kéo” đứng ở cầu thang tầng 2, cấm chị của chị không được bao giờ lên gian thờ ấy…

Chị biết chuyện vừa sợ vừa nghĩ kiểu: “Không biết cái quái gì nó cứ ám cái ngõ nhà chị… hay là nó đã sống trong căn nhà chị từ lâu nay?! Sau một thời gian đắn đo, chị đã quyết định lên HN luôn. Bà nội chị đã sống ở căn nhà ấy lâu rồi, dù có nài nỉ thế nào bà cũng không đi nên đành phải để theo ý bà.

Tưởng chừng cái thứ đáng sợ ấy nó không làm hại những người phụ nữ trong ngõ nhỏ nhưng KHÔNG!!!

Ngày ấy bác chị trong Nam ra chơi và ngủ lạ với bà nội, thì chính cái đêm ấy, cái thứ quái quỷ kia nó dọa bác và bà nội chị, trong chính căn nhà bà nội chị đã ở hơn mấy chục năm. Bác và bà chị đều kể lại là trong đêm có rất nhiều vong hồn nhảy múa và la hét xung quanh giường ngủ ở tầng 1. Thậm chí là chúng nó còn nhấc cả giường lên làm bà nội và bác chị sợ quá, phải chạy chân đất ra ngoài đường lúc 2-3h sáng.

DẤU CHẤM HẾT

Nhà chị bỏ tiền ta đi xem thầy thì biết rằng cả con ngõ bị ảnh hưởng bởi 4 cái bùa từ thời Pháp thuộc (Pháp đóng quân ngay trong khu chợ nhà chị). Bùa được chôn ở 4 góc ngõ, dây vào đất của ba căn nhà và nó không hề dễ để thầy bình thường có thể biết.

Nhà chị cũng có dính 1 cái bùa… nên thảo nào làm ăn lụi bại, bị trộm cắp và phải bán gian đầu đi để lại gian nhỏ của bà nội.

Biết chẳng thể lay chuyển được cả con ngõ, nên nhà chị lẳng lặng đón bà lên HN cùng gia đình sinh sống. Gian nhà ấy vẫn còn bàn thờ và vẫn là địa điểm tụ họp của cả họ nội nhà chị mỗi khi giỗ chạp, chị cũng có về sửa sang và quét sơn lại nhà nhưng thề là chị không dám vào hay làm gì một mình.

Mỗi lần vào và lên gác 2 một mình là tóc và da gà chị nó dựng đứng lên đến lạ lùng. Những gia đình trong ngõ vẫn sống, chỉ là bây giờ toàn là những bà mẹ già, những bà vợ đã có tuổi, hình bóng những người đàn ông cảm giác rất xa xôi trong con ngõ u ám ấy…