Thông tin truyện:
- Tác giả: Cật Bạch Thái Yêu
- Thể loại: Cổ đại, Hệ thống, Xuyên không, Hài hước
- Tình trạng: Đang ra (bản dịch đã có trên TruyệnYY)
- Link đọc truyện: Ta Không Muốn Trường Sinh Bất Tử
Review Ta Không Muốn Trường Sinh Bất Tử:
Nếu được xuyên không về thời cổ đại làm vua một nước, bạn có hào hứng không?
Nếu có một hệ thống giúp bạn trường sinh bất tử, bạn có điên cuồng vì nó không?
Với chúng ta thì chắc hẳn là CÓ.
Nhưng với Lý Thành thì KHÔNGGGGG!!!!!
Sinh ra đã ngậm thìa vàng, Lý Thành muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Hắn rất hưởng thụ cuộc sống bại gia tử của một cậu ấm nhà giàu, thế nhưng trong một lần rảnh rỗi tìm đường chết, Lý Thành chơi nhảy dù trên không, dù của hắn… lại không bung.
Trước giây phút tiếp đất biến thành bánh thịt, hắn xuyên không tới thời Đường cổ đại, tuy nhiên đây không phải thời Đường của Trung Quốc mà là của dị giới với những con người và sự kiện hoàn toàn khác biệt.
Lý Thành hưng phấn nói với Hứa Công Công: “Trẫm muốn lật thẻ bài.”
Hứa Công Công nghi hoặc hỏi: “Bệ hạ, lật thẻ bài là cái gì?”
Lý Thành hắng giọng giải thích cho Hứa Công Công cái gì gọi là lật thẻ bài.
Sau khi nói xong, Hứa Công Công gật gật đầu, nói: “Lão nô đã hiểu, chỉ là bệ hạ à, từ lúc ngài đăng cơ đến nay vẫn chưa từng nạp phi tử, không thể chơi lật thẻ bài a.”
Lý Thành sống không còn gì để luyến tiếc. Làm vua thì được cái gì? Ở thời đại hắn sống, có tiền trong tay sẽ được cung phụng chẳng khác gì vua chúa, lại còn không phải cật lực làm việc như một vị vua thực thụ. Đã thế mang tiếng làm vua mà còn chẳng có lấy một phi tần hậu cung, trời tối chẳng biết làm gì chỉ có thể đi ngủ, có tức không cơ chứ?!
Trong lúc đang buồn rầu vì không thể quay về thì… tèng teng, hắn nhận được Hệ thống Vĩnh hằng Đế quốc.
Hệ thống yêu cầu hắn phải tăng điểm quốc lực, tăng 1 điểm quốc lực thì hắn thêm 1 năm tuổi thọ, mà làm giảm 10 điểm quốc lực thì hắn mất 1 năm tuổi thọ. Ủa, ai mà thèm điểm quốc lực vớ vẩn? Ai mà thèm trường sinh bất tử? Ta chỉ muốn được tiếp tục làm phú nhị đại ăn no chờ chết!
Một khi điểm quốc lực về 0 thì Lý Thành sẽ chết ở thế giới này và được quay về thế giới hiện đại. Thế là Lý Thành âm mưu tìm mọi cách để giảm điểm quốc lực (đương nhiên phải âm thầm, vì Hệ thống không cho phép hắn làm ra các hành vi tiêu cực, nếu không hắn sẽ hôi phi yên diệt, hết đường trở về).
Á à trong triều có đám quần thần suốt ngày vỗ mông ngựa, tốt lắm, rất có tương lai làm gian thần!
Chà chà, trong giờ lâm triều mà Tể tướng ngủ gật? Quả nhiên là bậc kỳ tài của trẫm! Trẫm đang cần loại thần tử bại hoại như ngươi đây! Lấy quốc khố ra ban thưởng!
Hừ hừ tên Thượng thư bày đặt lo việc nước quản việc dân? Ta cách chức ngươi! Nghe bảo Thượng thư tiền nhiệm là tên gian thần hại dân hại nước, tốt lắm, ta phục chức cho ngươi, phải tích cực đục khoét của công nha!
Dẫn binh đánh trận, cần tướng tài oai dũng? Được rồi, tên lính canh ngoài cửa điện kia, mau vào đây, ta ban cho ngươi chức Thống soái tam quân!
Nghe nói Trấn Tây Vương, đại ca của ta muốn khởi binh tạo phản? Sao tới giờ vẫn chưa động đao thương? Được rồi, gửi cho hắn Hổ phù cổ vũ hắn!
Làm ra đủ chuyện bại hoại, Lý Thành vui vẻ ngồi rung đùi chờ chết.
Đáng tiếc, đời không như là mơ, thường khi ta quá mong muốn cái gì sẽ luôn bị vả mặt. Điểm quốc lực của hắn chẳng những không giảm mà ngày càng tăng cao là thế nào? Có quỷ a!
Còn lý do tại sao thì… mời các bạn nhảy hố Ta Không Muốn Trường Sinh Bất Tử sẽ rõ.
Lý Thành sờ sờ mặt, quay đầu hỏi Hứa Công Công: “Hứa Công Công, ngươi nhìn mặt của ta xem, có thể nhìn ra cái gì?”
Hứa Công Công ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa định vuốt mông ngựa, lại nghĩ đến kết cục của Thẩm đại sư, bèn thấp giọng nói: “Nhất cử nhất động của bệ hạ đều tràn ngập uy nghiêm, nhưng diện mạo bệ hạ chỉ có thể coi là bình thường, so với một số tiểu thái giám trong cung thì còn xấu hơn một chút.”
Lý Thành: “???”
Đừng quá mong chờ truyện có kết cấu và nội dung logic, vì đây thuần tuý là một bộ truyện hài để giải trí. Chớ thắc mắc tại sao các nhân vật phụ lại cứ tự động não bổ ra đủ lý do để bao biện cho những hành vi điên cuồng của Lý Thành.
Cuộc đời đã quá đủ mệt mỏi và căng não rồi phải không nào? Điều bạn cần làm lúc này là tận hưởng từng phút giây và nụ cười do truyện mang lại. (^ω^)
- GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH -