Hành trình tu tiên, tầm bảo và đi tìm lại cô vợ bị thất lạc của Địch Cửu vẫn đang tới hồi gay cấn.

Sau khi dùng trận pháp oanh tạc sạch sẽ phủ đệ của một trong những cường giả bậc nhất tại Đạo giới – Khương Đại, Địch Cửu bèn bị lão ta điên cuồng đuổi theo, cuối cùng bất đắc dĩ phải xông vào Tầm Hồ – một vùng đất được mệnh danh là nơi ‘có đi mà không có về’, nhưng bằng bản lĩnh cùng một chút may mắn, Địch Cửu đã thành công thoát thân được khỏi nơi đây.

Thế nhưng, khó khăn và kẻ địch vẫn không ngừng bủa vây xung quanh Địch Cửu. Không bao lâu sau, hắn nhận được tin người đồng đội mà hắn từng cứu vớt tại Tầm Hồ đã vì hắn mà bị người ta bức tử tại Thâm Hồng Thánh Đạo thành, điên tiết trả thù cho người bằng hữu xấu số, cũng là lúc Địch Cửu lại mang về cho mình vô số kẻ địch khác.

Nhưng cũng tại Thâm Hồng Thánh Đạo thành này, Địch Cửu tình cờ gặp được Đinh Trì - chàng trai 'số nhọ' năm xưa từng bị Khương Đại đuổi theo một thời gian dài vì nhầm lẫn giữa y với Địch Cửu. Vì nhiều duyên cớ, Đinh Trì đã quyết định đi theo Địch Cửu, thật lòng kính phục xem hắn là tiền bối mà nhập đội.

Tổ hợp ba người Đinh Trì, Địch Cửu cùng thú sủng của hắn là Thiểm Điện bắt đầu ngao du tới Hư thị, và với bản tính 'hút xui xẻo' của mình, Địch Cửu nhanh chóng đắc tội với Yêu tộc - một gia tộc lớn bậc nhất tại đây. Mà lý do chân chính khiến hắn đắc tội với người ta cũng là vì thú sủng có lai lịch thần bí của mình.

Trong mắt hắn, Thiểm Điện chỉ là một con chim đen thui, xấu xí mà hắn không biết tên. Nhưng trong mắt Yêu tộc, Phượng Hoàng tộc và nhiều tộc nhân khác, Thiểm Điện lại có thân phận cực kỳ đặc biệt.

Nữ tử tóc vàng ngạc nhiên nhìn chằm chằm Địch Cửu, nàng hết nhìn Thiểm Điện lại nhìn sang hắn, biểu cảm như thể trông thấy một tên ngốc, nàng hỏi: "Ngươi thật sự không biết lai lịch của nó?"
Địch Cửu có chút ngượng ngùng, quẹt tay ngang mũi, đáp: "Nói ra thật xấu hổ, nhưng vãn bối thật đúng là không biết."
Nữ tử tóc vàng im lặng hồi lâu, cuối cùng chán nản thở dài một phen, một lúc lâu sau mới lên tiếng, "Vậy ngươi hẳn phải biết bộ tộc Côn Bằng chứ?"
Địch Cửu vội vàng gật đầu, "Ta biết."
Hắn nói biết, cũng không phải thật sự biết hay đã từng gặp qua bộ tộc Côn Bằng, mà là trong trí nhớ khi hắn còn ở Địa Cầu, đọc qua « Tiêu Dao Du » của Trang Tử, trong đó có một chương nhắc về Côn Bằng.
Nhưng rõ ràng trông bằng mắt thường, Thiểm Điện cùng Côn Bằng chênh lệch cách xa vạn dặm, nếu như nói Thiểm Điện là Côn Bằng, Địch Cửu thật đúng là sẽ không tin tưởng, bởi vì bề ngoài của thú sủng nhà hắn chênh lệch quá lớn so với yêu thú trong truyền thuyết kia.
Địch Cửu còn chưa hết kinh ngạc, nữ tử tóc vàng nọ đã nói tiếp: "Kỳ thật con thú sủng này của ngươi hẳn là huyết mạch hậu duệ của bộ tộc Côn Bằng..."
Địch Cửu không chút do dự phản bác: "Đây tuyệt đối là việc không có khả năng."
Hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn, Thiểm Điện là từ nơi nào xuất hiện. Nó vốn là một viên trứng ký sinh trên người Thải Dực Thiểm Điện Trùng. Côn Bằng sẽ đem trứng của chính mình ký sinh trên người một con côn trùng thể nội sao?

Rốt cuộc thân phận thật sự của Thiểm Điện là như thế nào, liệu nó có mang lại vô vàn rắc rối nào khác cho Địch Cửu hay không? Và đối diện với lai lịch đặc biệt của Thiểm Điện, Địch Cửu sẽ lựa chọn từ bỏ và giao nó cho Yêu tộc, hay sẽ bất chấp những hiểm nguy có thể xảy đến để tiếp tục giữ nó bên mình? Hãy cùng Blog TruyenYY theo dõi và tìm câu trả lời trong hành trình gay cấn tiếp theo của Địch Cửu và Thiểm Điện nhé!

Thế Giới Thứ Chín đã ‘bám đuôi’ hơn ⅔ chặng đường so với tác phẩm gốc bên Trung của Lão Ngũ, và vẫn đang được dịch đều đặn tại đây. Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thế Giới Thứ Chín <3