Review Đại Vương Tha Mạng – tuyệt phẩm đô thị dị năng siêu hài
Thông tin truyện:
- Tác giả: Hội Thuyết Thoại Trửu Tử
- Thể loại: Huyền huyễn, Đô thị, Hệ thống, Dị năng, Hài hước
- Tình trạng: Đã hoàn 1.331 chương (Có bản dịch trên TruyệnYY đến chương 167)
- Link đọc truyện: Đại Vương Tha Mạng
Review Đại Vương Tha Mạng:
Hội Thuyết Thoại Trửu Tử là cái tên không mấy xa lạ trong làng tiên hiệp hiện đại, cũng là tác giả của bộ Đệ Nhất Danh Sách đứng top liên tục mấy tháng liền trên Qidian đầu năm 2020. Trong những năm 2018-2019, bộ truyện Đại Vương Tha Mạng đã làm mưa làm gió trên các bảng xếp hạng của Trung Quốc, đồng thời đưa tên tuổi của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử lên tầm đại thần.
Đại Vương Tha Mạng là câu chuyện về main Lữ Thụ, một thiếu niên 17 tuổi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, hiện đang sống cùng cô bé Lữ Tiểu Ngư. Hai người thân thiết như anh em một nhà nhưng lại không có cùng dòng máu.
Lữ Thụ là kẻ từ sớm phải lo chuyện cơm áo gạo tiền nên hiểu biết rất nhiều, tuy là người lương thiện nhưng nói ra câu nào là làm tức chết người câu đó, dân gian thường gọi là mồm khẩu nghiệp! Lữ Tiểu Ngư tinh ranh nhưng đáng yêu, hạnh phúc của cô bé là được ăn thật nhiều món ngon, chính là cái loại người có thể ăn cả thế giới.
Thế giới hiện đại Lữ Thụ sống dần xuất hiện những chuyện kỳ lạ, mọi người bắt đầu truyền tai nhau về cái gọi là “dị năng”. Trong một lần đi mua đồ ăn cho Tiểu Ngư, Lữ Thụ bị xe tải tông suýt chết, thế là Hệ thống của hắn được kích hoạt.
Hệ thống của Lữ Thụ cũng rất kỳ ba, muốn mua được những món đồ chơi để tăng thực lực thì hắn cần có điểm tiêu cực. Mà điểm tiêu cực là gì? Chính là cái loại thu nhập đến từ việc… khẩu nghiệp người khác. Mỗi khi Lữ Thụ khiến người khác cảm thấy khó ở, thấy khó chịu, thấy sợ hãi, thấy không vui thì hắn sẽ kiếm lời!
Thế nên đây là hậu quả:
Lữ Thụ đang lướt web thì bỗng hô to: “Lữ Tiểu Ngư, em ăn khoai tây chiên nữa không?”
Sát vách truyền đến âm thanh mừng rỡ của Lữ Tiểu Ngư: “Lữ Thụ, anh còn khoai tây chiên hả?”
“Hết rồi!”
Cảm xúc tiêu cực đến từ Lữ Tiểu Ngư: +199. . .
Độ hài hước của truyện thì khỏi phải nói, chớ nên vừa đọc vừa ăn cơm, cảm giác cơm sặc lên mũi rất là khó chịu nha, mình bị rồi. Cái Hệ thống kỳ ba của Lữ Thụ rất thích hợp với hắn, vì hắn chính là lão tổ nghề khẩu nghiệp! Không chỉ thế mà độ khẩu nghiệp của hắn càng lúc càng thăng cấp.
“Tuy nhiên Lữ Thụ cũng phát hiện ra được một hướng đi vô cùng thích hợp với mình, đó chính là càng làm nhiều người khó chịu hắn sẽ nhận được càng nhiều điểm số hơn, khác với việc một lần hắn chọc tức một người, như thế phải tích lũy lâu và tốn nhiều thời gian vô cùng…”
Đây thuần tuý là một bộ truyện giải trí khiến người đọc sảng khoái dễ chịu, vui vẻ cười ha hả cả ngày. Khả năng viết lách của lão tác rất ổn, trừ 167 chương dịch ban đầu ra (Bản dịch Đại Vương Tha Mạng) thì bản convert phía sau cũng khá dễ đọc.
Điểm cộng của Đại Vương Tha Mạng là tác giả có tam quan rất thẳng thớm nên sẽ không có tình trạng giết người như ngoé mà ngược lại, truyện rất ấm áp tình người và bên cạnh main từ đầu đến cuối chỉ có một người. Còn đó có phải là tình yêu hay không thì… tuỳ các bạn đánh giá.
Đương nhiên truyện cũng có điểm trừ, đó là ở phần giữa truyện sẽ có một đoạn chửi bới Nhật Bản hơi nhiều, không nói gì tới Việt Nam đâu nên các bạn có thể yên tâm. Chỉ là mình không thích cách người Trung Quốc bị tẩy não quá ghê gớm như vậy, may là phần đó cũng chỉ thoáng qua một chút mà thôi, mình sẽ tha thứ cho lão tác vì truyện quá dễ thương.
Nhiệt liệt đề cử các bạn bỏ truyện vào tủ sách gặm dần nha!
= GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH =