[Review] Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao – Khi não bổ cũng là một loại năng lực giúp thăng cấp nhanh
Giới thiệu chung
Tác phẩm: Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao
Tác giả: Cật Bạch Thái Yêu
Thể loại: Tiên hiệp, Hệ thống, Hài hước, Xuyên không
Tình trạng: Đang ra
Link bản dịch: Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao (Bản dịch)
Văn án
“Tông chủ, thi đấu tông môn đại lục năm nay, đệ tử của tông môn chúng ta lại đạt được hạng nhất!”
Sở Duyên: “Đá! Đều đá ra khỏi tông môn cho lão tử!”
“Tông chủ, không thể đá nữa! Đệ tử bị đá đi lúc trước đều đã thành lập Thánh Địa tu luyện, lại đá tiếp, Thánh Địa trên đại lục đều bị tông môn chúng ta nhận thầu mất...”
Sở Duyên: “?”
Con mẹ nó ta chỉ muốn dạy đệ tử phế vật mà thôi!
Vì sao các người đều thành tài như vậy!
Review
Chắc hẳn những mọt truyện ở đây đều không xa lạ gì với những bộ truyện harem. Nhưng vào thời điểm hiện tại khi mà giới văn học Trung Quốc đang có động thái khai tử thể loại này thì chính là lúc những tác phẩm vô couple lên ngôi. Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao là một bộ truyện tiên hiệp không couple vô cùng hài hước, hiện tại tác phẩm đã leo lên bảng xếp hạng Kim thánh bảng của web truyện yy và được rất nhiều độc giả đánh giá tích cực.
Tác phẩm kể về nam chính là một kẻ xuyên không đến thế giới tu chân và có được hệ thống. Từ đây anh bước lên con đường hành nghề nhà giáo với nhiệm vụ phải dạy dỗ những mầm non tương lai kia.
Mọi người hẳn đều biết trách nhiệm của một người dạy học là đưa những đồ đệ của mình ngày càng phát triển, ngày càng trở nên có ích. Nhưng ở đây, nam chính của chúng ta cần thiết phải dạy ra phế vật, càng phế mới càng đạt tiêu chuẩn. Người ta dạy đồ đệ nên người là niềm tự hào, mà anh nam chính dạy đồ đệ thành tài là lại bị giáng cấp.
Đối mặt với nhiệm vụ kỳ quái như vậy, nam chính tự ý thức bản thân là một kẻ lười biếng lại vô sỉ nên cảm thấy nhiệm vụ này vô cùng phù hợp với bản thân. Không cần bỏ công dạy dỗ, chỉ cần chém gió lừa gạt qua chuyện thì làm gì có chuyện đồ đệ nào mà thành tài nổi. Trong suy nghĩ của nam chính đây chính là chuẩn việc nhẹ lương cao, nằm không cũng có thể tăng cấp, giấc mơ thiên hạ vô địch nằm trong tầm tay.
Giấc mơ của nam chính nhìn thì có vẻ rất nhanh được thực hiện, nhưng sự thật thì lại luôn phủ phàng. Nam chính cố gắng tìm cho được những đồ đệ không có linh căn để nhận làm đệ tử, nhưng hắn lại không biết ở thế giới này, kẻ không có linh căn mới thật sự là thiên tài. Và thế là anh lại hốt về một mớ đệ tử thiên tài mà chính bản thân cũng không biết.
Nam chính lừa gạt chém gió với đệ tử về những đạo lý mà bản thân hắn còn chả hiểu tẹo nào, thế mà đệ tử tự não bổ rồi ngộ đạo tấn cấp như tên lửa. Thậm chí có khi nam chính chả cần nói gì, chỉ cần nhìn xa xăm một lúc là đệ tử đứng bên cạnh đã tự động não bổ rồi lại ngộ đạo. Nam chính nhà người ta tấn cấp như tên lửa lên mặt trăng, nam chính nhà mình thì lại tụt cấp một cách thảm hại, tụt cấp đến mức anh mất luôn cả cơ thể, mất luôn linh hồn chỉ còn mỗi ý thức. Nhiều khi thấy anh cũng tội mà thôi cũng kệ, dù sao cũng là nam chính nên các bạn đọc yên tâm, cho dù có tụt cấp đến mức không còn linh hồn thì anh vẫn không hề phế.
Có thể nói người bên cạnh nam chính đều không phải người bình thường, ngoài đệ tử thích não bổ thì đến những kẻ xung quanh chỉ cần tiếp xúc với anh là đã tự động não bổ. Level của anh thì nát không thể nát hơn, nhưng người xung quanh cứ tự não bổ anh thành cao nhân các kiểu.
Lúc đầu đọc vào thì có lẽ mọi người sẽ cảm thấy truyện có chút vô lý, nhưng đến hậu kỳ, những sự thật cũng dần được hé mở ra. Lý do tại sao nam chính luôn không thể dạy phế đệ tử, sự thật về thứ gọi là hệ thống, còn cả sự tồn tại của nam chính ở thế giới này cũng đều có lý do riêng.
Xuyên suốt tác phẩm đều là những tình huống hài hước, thú vị. Các nhân vật được tác giả xây dựng vô cùng hài hước, không chỉ mỗi sư tôn nam chính, đến ngay cả người qua đường cũng có thể là một thành phần tấu hài.
(Trích đoạn nam chính vô sỉ)
“Ngươi ta mới quen đã thân, nói tiền bạc sẽ ảnh hưởng tới tình cảm, ngươi đã nói ta vào đây sẽ miễn phí toàn bộ, vậy phần ân tình này ta không thể cô phụ, nhưng mà bình thường ta không thể tới thường xuyên, đặc quyền này không thể lãng phí.”
“Như vậy đi, sau này đệ tử tông ta xuống núi đến thành Ngân Nguyệt, đều tới chỗ ngươi, ngươi giao đặc quyền này cho bọn họ là được, lão hữu, tạm biệt!”
Sở Duyên nói những lời này xong, nhẹ lướt đi, tiêu sái theo gió.
Những lời này khiến chưởng quầy mập mạp tức tới mức mặt đều tái đi.
Lão ta chưa từng gặp đại năng Nguyên Anh nào không biết xấu hổ như vậy.
Mình ăn chùa còn chưa đủ, còn muốn kéo tất cả tông môn tới ăn chùa.
Đây là đây là...
Đây còn là người sao?
Còn chờ gì mà không lọt hố: Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao (Bản dịch)
Link tải app đọc truyện cho điện thoại: App đọc truyện hay nhất